Trong
không khí rộn ràng khi nàng xuân đang gõ cửa, Hội trường Hà Nội dường
như cũng được khoác lên mình bộ áo mới chuẩn bị du xuân. Trong dịp cuối năm
này, cho thuê hội trường tại hà nội liên
tục tổ chức các sự kiện lớn chia tay năm Đinh Dậu và chào đón năm Tuất đầy sôi
động. Trong số các sự kiện năm nay, ấn tượng nhất đối với chúng tôi có lẽ là
chương trình “Chợ Tết quê em” mới diễn ra ngày 6/2/2018.
Trong nhiều câu chuyện
xưa nay, nhắc đến Tết người ta thường gợi nhớ tới “bánh chưng, thịt mỡ, dưa
hành, câu đối đỏ”. Tôi lại giữ cho mình những ký ức về chợ tết như một miền
hoài niệm thật khó quên. Chợ tết thường chính thức diễn ra từ khoảng 23 tháng
chạp cho tới chiều 30 Tết. Ngày còn nhỏ, cứ tới phiên chợ Tết chị em tôi lại lẽo
đẽo theo chân mẹ ra chợ. Xưa kia, ở những vùng quê nghèo, chợ tết đơn sơ và rất
bình dị. Hàng hóa cũng ít lắm, chủ yếu là hàng nông phẩm, thủ công của các bác
nông dân bày bán trong những quán lá chõng tre dựng tạm.
Chợ Tết quê ngày đó chỉ
là mấy nếp lá dong, vài nải chuối xanh, cây mía, trái bưởi, trái hồng, mấy mớ
trầu không, buồng cau bà hái sau vườn; có khi lại là mấy cái rổ, cái rá tự đan
bằng tre nứa. Người chăn nuôi được thì mang cặp gà trống, vài cô gà mái hoa bán
để lấy tiền mong may kịp cho lũ trẻ ở nhà bộ quần áo mới… Tất tả bận rộn giữa
cái nghèo thuở ấy nhưng chợ tết xưa không kém phần huyên náo, xôm tụ với một sắc
thái rất riêng. Ngày nhỏ, đi chợ Tết lần nào mẹ cũng phải nắm tay tôi thật chặt
dắt đi vì sợ con bị lạc.
Tôi thấy lòng mình rộn
ràng hẳn lên bởi muôn điều mới lạ hiện ra trước mắt. Góc chợ là ông đồ già đang
ngồi “cho chữ” khách qua lại trong ngời ngời giấy đỏ mực tàu. Kìa cô hàng hoa
gánh cả sắc đỏ vàng tím như mang cả sắc xuân quẩy ngang trời. Các cô má đỏ môi
hồng tíu tít sắm sửa quần áo mới du xuân. Đám thanh niên thì túm tụm ở một khoảng
sân rộng, háo hức với các trò chơi dân gian: đánh khăng, đánh đáo, bịt mắt đập
niêu… Mùi tết đặc trưng cứ thế quyện trong khói hương trầm bay vòng quanh hàng
tranh tết, hàng bánh đúc nóng nghi ngút khói giữa lấm tấm mưa phùn hòa lẫn giọng
nói, câu cười rả rích.
Giữa bộn bề lo toan của
cuộc sống hiện đại, khi mà chỉ cần 1 cú click chuột hay 1 cuộc điện thoại là
chúng ta có thể sắm đủ cái Tết cho gia đình. Đơn giản là vậy mà sao Tết giờ vẫn
thiêu thiếu thứ gì đó vậy nhỉ? Bất giác tôi nhớ lại câu thơ trong bài thơ Chợ tết
của nhà thơ Đoàn Văn Cừ
“Anh hàng tranh kĩu kịt
quẩy đôi bồ
Tìm đến chỗ đông người
ngồi giở bán
Một thầy khóa gò lưng
trên cánh phản
Tay mài nghiên hí hoáy
viết thơ xuân
Cụ đồ nho dừng lại vuốt
râu cằm
Miệng nhẩm đọc vài hàng
câu đối đỏ”
0 nhận xét:
Đăng nhận xét